SINH NHẬT NÀNG
Sau bức bình
phong là:
Một chỗ ngồi
ngun ngút gió
Bốn bề mưa tạt.
Em yêu ai mà
không dám nói
Không dám
gào lên để trái tim tức tưởi mệt nhoài!
Những bàn
tay đan vào nhau
Ngực căng
tràn hối hả
Môi cuống
quýt tìm môi
Mệt lả
Đã theo sông
suối về đâu
Về đâu...
Sau cái hếch
vai ngạo mạn là:
Những câu
thơ như cấu vào tim
Như dao cứa
bầm gan
Để đêm đêm
nước mắt chảy cả vào giấc mơ
Làm chồng
làm vợ.
Những đêm
tình nhân
Những ngày
chồng vợ
Thuở nào mơ
hái sao tặng nhau
Thuở nào
gieo hạt thương yêu
Bây giờ tang
thương trắng một trời kỷ niệm
Sau giỏ hoa
hồng là:
Những gai nhọn
đâm nát bàn tay
Sau ánh nến
lung linh là:
Bóng tối
giăng đầy
Sinh nhật
nàng
Ta không có
gì tặng em
Ngoài câu
thơ gom từ quá khứ
Góp từ tương
lai
“mai sau dù có bao giờ...”.
TAM KỲ, TRONG QUÁN CÀ PHÊ, CHỜ BÃO

Có phải trước khi cuồng điên bão giật
Là bình yên, trời trong trẻo lạ thường
Có phải trước khi bước chân ra cửa
Là môi em nóng bỏng đến vô cùng?
TỰA

Tựa vai, em tựa vào tình
Son vàng rã nát,
thần linh rã rời
Vữa vôi trắng lạnh nửa đời
Nửa kia còn lại núi đồi quạnh hiu
Dưới chân đá hoá rong rêu
Mắt khô xót với bóng chiều
thiên di
Thôi,
mộng đã ướt dầm dề
Nắng đâu hong tóc mà mê cuồng chờ
Tựa vai vào chốn mơ hồ
Mím môi hất tiếng tình hờ sau lưng
Tựa em, em tựa
rưng rưng
Tựa tôi tôi tựa
vào rừng hoang vu
Lưu Vỹ Bửu
mất đâu chữ "TOÀN" rồi?
ReplyDelete