Ngô văn Thạnh không dùng e-mail nên
tôi muốn giúp Thạnh phổ biến mấy bài thơ rất hay nhưng ít ai biết, viết trước
năm 1975.
Ngô văn Thạnh, nhà thơ thầm lặng
Ít ai biết Ngô văn Thạnh có bút hiệu
là Thiều Linh từ khi ở trong đơn vị Thủy Quân Lục Chiến tham dự mặt trận Quảng
trị năm 1972. Anh đã từng đoạt giải thưởng văn học về truyện ngắn năm
1974 với truyện ngăn Trên Ngọn Cổ Thành/Trên ngọn Thủy Triều?
Ngô văn Thạnh đã viết nhiều bài thơ
chưa phổ biến rộng rãi vì thiếu phương tiện. Đa số những bài thơ nầy tác giả
nhớ nằm lòng nhưng không in ra hay sưu tập. Nhân dịp Họp Mặt các cựu HS TCV và
NTHQT, chúng tôi muốn phổ biến một số bài thơ của anh để anh chị em chung
trường chung lớp thưởng ngoạn. Hẹn gặp nhau trong kỳ Họp Mặt sắp tới.
Phượng Hồng
Anh trao em mối tình đầu
Em dâng anh cả cuộc đời diễm
mơ
Trắng trong như giấy học
trò
Cát run trên gót, hẹn hò nắng
rây
Phượng hồng đỏ tựa má hây
Nhiệm mầu thay phút cầm
tay lần đầu
Như hai giòng điện chạm
nhau
Tim anh run rẫy, mắt em
say khờ
Môi hồng chảy một giòng
thơ
Giòng sông vĩnh cửu đôi bờ
trùng nhau
Để rồi mãi mãi về sau
Núi cao rừng thẳm, ghếnh
sâu sá gì
Cuộc đời VINH, NHỤC, THỊNH
SUY
Vượt qua tất cả bởi vì có
nhau
Anh trao em mối tình đầu
Em dâng anh cả cuộc đời diễm
mơ
Đêm Diễm Tuyệt
Đà lạt 1974
Một chút ấm trong nổi hàn
cô lẻ
Một chút nồng quyện lấy
gót phiêu du
Đêm thần tiên trùm kín cõi
sa màu
Đời phiêu bạt bềnh bồng
trong giấc ngủ
Nằm trong chăn nghe lạnh từ
vô thức
Tuổi ấu thơ cuồn cuộn đổ
xô về
Ôi tình thương trổi nhạc đến
hôn mê
Xin mộng ảo biến ngay
thành hiện thực
Đêm tĩnh mịch lắng hồn
hoang thao thuéc
Đêm lao lư nhún nhẩy điệu
cuồng si
Ta dừng đây để tiếp những
bước đi
Vào một cõi-mặt-trời-không-có-thực
Xin lắng đọng phút giây thần
rạo rực
Xin bình yên mi khép giấc
ngủ hờ
Bởi nguyên-sinh-từ-hữu-thể
bơ vơ
Xin được biến tan vào lòng
cát bụi
Một lần nữa quay nhìn đời
sống cũ
Rồi ra đi kỷ niệm vẫn hành
trang
Đời phiêu lưu chảy trong
máu mê hoang
Mốc dừng lại có nghĩa là
khởi điểm
KHÓC BẠN TRÌNH AN
TÂM
Tử trận tại Quảng trị Mùa
Hè Đỏ lửa 1972
Tao chết điếng trên Cổ
Thành Quảng trị
Ai tín về mầy thật sự ra
đi
Bỏ tình yêu cả ước vọng
xuân thì
Mầy nằm xuống cho triệu
người được sống
Trình an Tâm, trời ơi sao
chết được
Trong tim tao mầy đã ngự
giữa hồn
Đêm giả biệt tụi chúng
mình say khướt
Rồi chim bằng mỗi đứa mỗi
đường bay
Mầy Ó Biển, tao Rồng Đen
bay lượn
Về Miền Trung thề lấy máu
giặc thù
Khác đơn vị nhưng có cùng
chí hướng
Dựng cờ vàng Quảng trị giữa
trời Thu
Quên sao được tháng ngày
trên đất Mỹ
Mầy và tao hình bóng chẳngrời
nhau
Khi chim sắt từng đàn về tổ
ấm
Và phi bào gói mây gió đường
xa
Mầy tao về thắp lên niềm
hy vọng
Ôn lại từng kỷ niệm những
ngày qua
Mầy vội chết tao không về
thăm được
Nhưn g quan tài mầy đã có
HOA đưa
Ngày chiến thắng cờ tung
bay Quảng trị
Tao sẽ về Quảng trị để
dâng hương
Ngô Văn Thạnh
Andy Phan