Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Wednesday, August 20, 2014

CÁI MỦNG ĐỰNG ĐỒ MAY CỦA MẸ - Nguyễn Thị Duy

( Viết nhân ngày giỗ Mẹ)

                                                      ".... Cho tôi lại ngày nào , trăng lên bằng ngọn cau .
                                                            Me tôi ngồi khâu áo, bên cây đèn dầu hao....
                                                            Cho đi lại từ đầu ... chưa đi vội về sau ...." ( PD )   

    Mấy đứa con chị rủ nhau đi "shoping" mua hàng "sale". Lúc về mỗi đứa mang theo một túi đựng áo quần đã mua được . Bọn chúng bước vào nhà hí hửng nói với chị "Me ơi! có "job" cho mẹ làm đây nè !". Áo quần trong nhng túi xách được bọn chúng lôi ra bày đầy bàn. Đứa nầy nói "Mấy cái quần nầy hơi rộng, mẹ sa dùm chỗ lưng và ống quần hẹp lại giúp con nghe!". Đứa kia nói "Mẹ cắt ngắn bớt mấy cái tay áo nầy giúp con nè!" . Có đứa nhờ mẹ thật là khôn khéo ... Nó mặc áo vào , tới đứng trước mặt chị rồi hỏi: “Mẹ thấy có được không mẹ? Con nghĩ mình nên lên lai ngắn lên một chút sẽ đẹp hơn mẹ há?. Tuần ti con có cái đám cưới của con nhỏ bạn đó mẹ". Thấy bọn nhỏ "tấn công" chị quá nên chồng chị cũng "xót ruột", anh nói: "Tụi bây làm như mẹ tụi bây là chủ cái tiệm sửa đ không bằng !". Chị thì chỉ hứng thú sửa đồ cho mình và cũng thích mặc áo quần đẹp, áo quần mới.

Friday, June 27, 2014

World Cup 2014 Tuyệt Vời - Thơ vui của Ánh Nguyệt


 
Em  là trái banh tròn
Hai hai anh giành thiệt
 Quyết liệt toát mồ hôi
Chân sút cao mà vội
Đầu bế bỗng em lên
Đưa vào lưới thấm mệt
Cả tỷ người hoan hô
Cả trịệu người mừng vui
Cả triệu người lại khóc
Mười hai anh ôm nhau
Mười hai anh rã rời
Sân cỏ đẫm mồ hôi
Tiếng reo hò vang dội
Em lăn trước chân anh
Em bay vào khung thành
Không được rồi anh ạ
Em trúng ngay xà ngang
Anh tiếc run bắn người
Bốn bên đều nín thở
Anh thủ môn chống đở
Em bay ra khán giả
Rồi cũng ném em vào
Cho các anh đá tiếp
Mấy anh giành ghê quá
Nhưng em vẫn bình thường
Còn các anh ngất ngư
Chân sút bị vọp bẻ
Mau chạy lẹ lên thôi
Anh việt vị mất rồi
 
Đừng vì em anh nhé
Mà trán đụng với đầu
Chân đá nhau chí choé
Em sướng chẳng khóc đâu
 
Em bay trúng cột dọc
Thủ môn khiếp kinh hồn
Cả tỷ người tiếc đụi
Thủ môn đưa cái vèo
Em bên tê lăng lóc
Không kịp dừng tý nào
Các anh giành em quá
Thôi em vào cho mau
Thủ Môn đành bó tay
Bên khóc với bên mừng
Còn em nằm trong lưới
Tỷ người nhảy tưng tưng
Trận giành em quyết liệt
Tất cả đều đã nhừ
Em nằm im nghe thử
Ồ ! mai còn tiếp cơ
Em quyết không vào lưới
Cho anh điên cái đầu
Nhưng lâu lâu cũng VÀO
Để anh mừng nghẹt thở
Cho tỷ người rộng mở
Tình yêu muà bóng Đá
Náo nhiệt khắp hành tinh
Hết muà cúp bóng đá
Em cũng buồn mênh mang
Không ai giành em nữa
Chờ bốn muà xuân sang
Được bế ra sân cỏ
Cho tỷ ngườicổ khan
Nửa Điạ cầu thức trắng
Xem em đến bơ phờ
Ôi ! Em là tất cả
Hành tinh mãi mong chờ
Em lăn trong giấc mơ
Niềm đam mê bất tận
Ôi ! tuyệt tuyệt lắm cơ
 
Ánh Nguyệt

Sunday, June 22, 2014

Hình ảnh họp mặt 50 năm Nữ Trung Học Quảng Tín



Trên 500 nữ sinh và thầy cô Nữ Trung Học/Quảng Tín đã gặp mặt tại nhà hàng Đông Á, Tam Kỳ, Quảng Nam (cầu Tam Kỳ mới). Tổ chức rất chu đáo, chương trình văn nghệ phong phú,

tập san

Còn Mãi Trường Xưa 
trang nhã, nhiều hình ảnh đẹp.

Nhìn chung rất thành công.

(từ email trên mailgroups của anh Tôn Thạnh Anh)


Sau đây là một số hình ảnh














Sunday, June 8, 2014

Khổ Lụy Một Thời - Thơ Trần Yên Hoà




Ta gồng mình đứng im, tay vuốt mặt
Giọt mồ hôi chảy rịm khắp châu thân
Chiều đứng gió bờ cao và lũng thấp
Bóng tà dương chập choạng nỗi căn phần

Thân phận bay trên từng bờ đá nhọn
Ngày xích lô đêm ngủ bụi ngủ bờ
Thốt chợt thấy mình mang thân du mục
Lang thang hoài trong thành phố cù bơ…

Ngày tháng đó trong đời ta đã dựng
Một căn phần cát bụi ủ ê thôi
Mưa gió chướng giạt trên triền đất lỡ
Tràn qua tim, máu chảy - máu luân hồi

Ta lạc loài như một dãi mây trôi
Bay chấp chới giữa vô cùng lạnh giá
Ngày tháng đó một mình ta mệt lã
Một mình ta thân phận... trớ trêu đời!

Em đi rồi ta làm kẻ mồ côi
Miết trong lòng niềm cô đơn ruổng mục

Ta rong mãi những đường dài khổ nhục
Bờ tre xưa, gốc rạ cũ, đâu rồi
Ta dãi dầu cùng mưa nắng ta thôi
Xin em cứ ngoảnh đi và lặng lẽ

Ta hú gọi khan chờ em mọi nẽo
Nhưng bờ môi thắm thiết biệt tăm hơi
Những vong thân, những cay đắng một thời
Đừng vực dậy, em ơi, đừng vực dậy!

Ta phiến đá khô - cọng rêu trôi nỗi mãi…

Trần Yên Hòa

Wednesday, May 21, 2014

ĐẠI HỘI LIÊN TRƯỜNG QUẢNG ĐÀ 2014 TẠI SANJOSE

Biển ơi! - Thơ Ánh Nguyệt



Biển hỡi! bây chừ  có sóng không?
Đảo ơi, ta thấy nát tan lòng
Giặc thù dày xéo từng tấc đất
Vẩn đục ai về khơi nước trong ?
 
Dân chài ta biết buồn ghê gớm
Hồn gởi cánh buồm chẳng xa neo
Sóng vỗ mạn thuyền, trăng mờ khóc
biển sâu nông, rạn một mái chèo
 
Thăm thẳm trùng dương ngàn sóng bạc
Ly hương lòng nặng nổi niềm riêng
Làm sao đây hỡi ! con dân Việt
Giữ nước non nhà,mãi đất thiêng
 
Giữ biển ấm êm, thuyền vượt sóng
Cá đầy ghe mạnh,khoẻ dân chài
Con thơ bên mẹ chờ biển lặng
Cha đội nắng về ,bước khoan thai

18/5/2014

Ánh Nguyệt

Wednesday, May 7, 2014

HUỲNH THỤC VY, NGUYỄN ANH TUẤN... THỀ HỆ TRẺ VIỆT NAM NGÀY NAY - Thơ Trần Kim Khôi


Huỳnh Thục Vy


 

Em tên Huỳnh Thục Vy,
Người con gái Tam kỳ
Đất Quảng Nam bất khuất,
Nhân cách em sáng rực
Chói lọi tợ ánh dương,
Người con gái phi thường
Tuy tuổi còn rất trẻ
Nếu tính bằng niên kỷ
Chỉ xếp bậc cháu con,
Nhưng tôi rất nể nang
Xem em: Người bạn nhỏ.
Em hiên ngang đứng đó,
Như cây bách lưng đồi,
Sừng sững đội nắng mưa
Thách thức cùng bão tố...
Em không hề run sợ



Phải đối mặt Cộng tà
Dù biết chúng điêu ngoa
Tàn bạo và hiểm độc.
Bởi chúng sợ sự thật
Nên tìm cách cản ngăn
Hết dụ dỗ, khuyên răn
Đến quấy nhiễu, đe dọa
Cốt không cho em nói
Điều sai bậy chúng làm...
Nhưng em vẫn hiên ngang
Đi theo đường đã chọn.
Bằng những bài chính luận
Em vạch rõ đúng sai,
Phân tách điều dở hay
Bằng lời văn trong sáng,
Chẳng đao to búa lớn,
Không giả kiểu khiêm cung,
Lập luận thật vững vàng
Khúc chiết và mạch lạc.
Với kiến thức quảng bác,
Tính thẳng thắn, tự tin
Điều em viết dễ dàng
Được quần chúng đồng thuận.
Việt cộng càng lúng túng
Uy tín em càng tăng
Cả thế giới biết em,
Ba Đình dành ngậm đắng!
Em tỏ ra xứng đáng
Cháu Bà Triệu, Bà Trưng
Tiếp nối bậc anh thư
Như Cô Giang, Cô Bắc.
Em đốt thêm ngọn đuốc
Để thế hệ cùng soi.
Lửa thắp sáng tương lai,
Lửa khơi dậy Hồn Nước,
Lửa nung sôi nhiệt huyết,
Lửa củng cố niềm tin,
Lửa nâng chí quật cường,
Lửa vực dậy Tuổi Trẻ....
Lửa từ tim Quốc Toản,
Từ Phù Đổng Thiên Vương,
Từ sự nghiệp huy hoàng
Bao tiền nhân để lại
Của Thường Kiệt, Lê Lợi ,
Của Hưng Đạo, Quang Trung...
Của dòng giống Lạc Hồng,
Của Hồn Thiêng Sông Núi.


                  

nhà văn huỳnh ngọc tuấn, ba của Huỳnh Thục Vy

Con đường em hướng tới,
Sẽ có lắm chông gai
Nhưng em chẳng lẻ loi
Bởi lắm người nhập cuộc,
Tiếp con đường em bước
Nguyễn Anh Tuấn dấn thân:
Cũng khí phách hiên ngang
Cũng thiết tha công lý!


huỳnh khánh vy, em gái huỳnh thục vy, cũng là nhà đấu tranh


Đưa yêu cầu kỳ dị
Làm sửng sốt mọi người
Tưởng như một trò chơi
Buồn cười mà sâu sắc.
Loại cười ra nước mắt,
Cười nhức nhối tâm can...
Cười xót xa Việt Nam
Đang trên đà tuột dốc.
Em hiên ngang thách thức
Nền Tư pháp quặc què
Loại Tòa án tay sai
Như khỉ làm trò xiết!
Em khéo léo công kích
Lối xử án gian ngoa
Lột mặt bọn gian tà
Lầy Tòa làm công cụ.
Luận đề khá lý thú:
Chính em tự tố em
Gây được sự ngạc nhiên
Khiến mọi người để ý
Rồi vạch sự vô lý,
Phạm pháp và điêu ngoa
Của Công tố, Quan tòa...
Giới đại diện luật pháp,
Chứng minh sự bất cập
Của Tư pháp Việt Nam
Đòi lại sự công bằng
Cho Cù Huy Hà Vũ...
Tiên liệu rằng Hà Nội
Sẽ giở trò ranh ma
Như quấy nhiễu mẹ cha
Và thân nhân vô tội
Nên trong lời tuyên bố
Em có thêm câu thòng:
“Đừng khủng bố thân nhân
Họ không hề liên lụy!”


huỳnh văn hiếu, em HTV, bị công an CSVN hành hung


Bị đặt vào thế bí
Việt cộng giả làm ngơ
Chúng sẽ tìm thời cơ
Tung những đòn ma giáo.
Con cháu lũ Hồ cáo
Chơi bẩn là chuyện thường
Dù biết chúng bất lương
Em hiên ngang nhập cuộc...

              

nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, cựu hs TCV


Với truyền thống yêu nước
Của giòng giống Lạc Hồng
Thế Hệ trẻ Việt Nam
Không thể nào “vô cảm”
Để cho lũ Cộng sản
Cứ mặc sức tung hoành
Xem đất nước Việt Nam
Như của riêng của đảng!
Gây bao nhiêu thảm trạng
Cho dân cả hai miền
Vì chính trị độc quyền,
Tự Do bị tướt đoạt.
Xem nhân tài như rác
Do nạn “hồng hơn chuyên”!
Xã hội quá đảo điên
Đạo đức bị băng hoại
Nền giáo dục suy thoái
Công lý bị xem thường
Lũ cán bộ bất lương
Mặc sức mà thao túng!
Thêm tệ nạn tham nhũng:
Tràn lan khắp mọi ngành
Xã ấp đến trung ương
Lớn nhỏ đều môt duột!
Nền kinh tế èo uột
Kinh doanh lỗ triền miên
Bởi làm chỗ rửa tiền
Và nuôi lũ hạm bự.
Thâm thủng hàng ngàn tỷ
Vẫn không bị chế tài
Vì dù lớn bao che
Nên được đảng  “xử lý”
Chỉ dân đen là bị
Hành hạ đến tơi bời
Nhà cửa bắt di dời
Ruộng vườn bị cướp trắng!
Ai uất ức dám chống
Tất bị “bề hội đồng”
Nhẹ: Ngực tím, đầu sưng
Nặng: trọng thương hay chết.
Bọn Việt cộng khốn kiếp
Chỉ giỏi hà hiếp dân
Nhưng lại chịu khuất thân
Vâng dạ bọn Tàu cộng.
Biển, đất bị chúng lấn
Không phản đối một câu
Lại ngoan ngoãn cúi đầu
Ký kết hợp thức hóa.
(Bởi bè lũ chó má
Dâng biển đất cho Tàu
Nhận mười tỉ Đô la
Làm sao không ngậm miệng!)
Ông Thànhcòn phát hiện
Trong hồ sơ biển đông
Đệ nạp cho Ủy Ban
Phân định thềm lục địa
Việt cộng đã ám muội
Gạt Hoàng Sa, Trường Sa
Khỏi lãnh hải nước ta
Để bọn Tàu dễ nuốt.
Khốn nạn bọn phản quốc
Cấu kết với tụi Tàu
Bán đứng hết biển đông
Để bảo vệ chiếc ghế.
Nên đặc quyền kinh tế
Trong lãnh hải Việt Nam
Nhập nhằng chưa rõ ràng
Tàu thừa cơ quấy phá.
Ngư dân ta đánh cá
Trong hải phận Việt nam
Bị “ngư chính” vũ trang
Bắn xối xả, đuổi bắt
Một số ngư dân chết
Số khác bị cầm tù
Tàu thuyền bị tịch thu
Phải đóng tiền phạt vạ!
Việt cộng gọi “tàu lạ”
Không dám nêu đích danh
Tàu Trung cộng vũ trang
Bắn chết ngư dân Việt...
Dân bị Tàu bắn chết
Việt cộng chẳng đoái hoài


cả gia đình đấu tranh


Còn trơ tráo ca bài
“Tình Việt Trung hữu hảo”!
Bọn cầm quyền tham, bạo
Coi rẻ sinh mạng dân
Quị lụy với bắc phương
Làm sao giữ nổi nước?!
Nếu không lo tính trước
Triệt hạ bọn tay sai
Thì chắc chắn nay mai
Nước ta sẽ bị mất!
Đừng quên nếu còn nước
Thì tất cả sẽ còn
Nếu nước bị diệt vong
Chúng ta mất tấ cả...
Khi nước bị đe dọa
Giữ nước là việc chung
Của toàn thể nhân dân
Không phân biệt lớn bé.
Tuy nhiên thế hệ trẻ
Là rường cột nước nhà
Hiện nay đất nước ta
Đang bị Tàu xâm lấn
Dân lại bị kìm hảm
Bởi Việt cộng tay sai
Cứu nước, dựng tương lai
Trông chờ vào các bạn.
Tổ Quốc đang lâm nạn
Tuổi trẻ mau lên đường
Ngựa Phù Đổng Thiên Vương
Với gươm thần Lê lợi
Tài Quang Trung Nguyễn Huệ
Chí Bà Triệu Bà Trưng
Hãy  nối gót tiền nhân
Lên đường đi cứu nước!
Kìa số người đi trước
Có Văn Đài, Công Nhân,
Bắc Truyển và Quốc Quân,
Còn rất nhiều người nữa...
Đang tiếp tay chuyển lửa
Có Thục Vy dấn thân
Nguyễn Anh Tuấn góp phần
Dương ngọn đuốc đang cháy...




SÓNG DÂN CHỦ ĐÃ DẬY
THỜI CƠ TRONG TẦM TAY
TUỔI TRẺ VIỆT HÔM NAY
SẼ LÀM NÊN LỊCH SỬ!

Charlotte, mùa Quốc Kháng
 Trần Kim Khôi

(cựu hs TCV nk 59-66, Khóa 1 ĐH/CTCT/Đà lạt))