Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Friday, December 7, 2012

Trang Thơ Huy Tưởng


huy tưởng



Đêm vàng hoa kinh điển

ta về thổi gió trong thân
mang cây giũ lá gọi thần thánh đi
chờ bên ải lạnh tà huy
trút màu tang hải đất qùy gióng chuông
chim hồ động bóng trào tuôn
vang lừng kinh điển xuôi nguồn u minh
hồn đôm đốm thoáng động tình
dâm đăng thắp rọi tìm hình vóc xưa
rặng già cổ thụ lũy trưa
mạch thân nhựa chợt rên vừa hoang liêu

ta hồn ngậm tiếng chim kêu
nghe hư không rụng buốt đều trong xương


Con Đường



Này em ta dắt nhau về
Vang vang dưới núi chiều tê lạnh rồi
Con ong cái kiến qua đồi
Và trăng xanh nữa im lời nước mây
Bước chầm chậm dưới hàng cây
Đừng rung em nhé sợ ngày rụng theo

Bóng ta rớt dưới chân đèo
Em ơi có thấy ít nhiều hoang vu
Thôi nằm ngủ dưới rừng thu
Mai ta thức dậy thân mù mịt sương

Mai ta bỏ phố quên phường
Dìu nhau đi suốt con đường hư không...
Đà Lạt 1971

Nhậu ở quán 81



Cụng ly.
danh tánh rình rang!
Ra về
phù phiếm ngổn ngang
theo về...


Một hồn tang hải chon von,




Gió lên
thì
gió cứ lên
Đợi
tôi
xuống núi
hái
liềm trăng non

Làm Rẩy



đào lên một gốc hoa vàng
ôi ta nghe động trăng ngàn suốt thu
con giun con dế sa mù
ngày mai thôi nhé thân phù ảo bay

ngày mai cô độc nơi này
bóng ta cuốc đất vai trầy hư không

Múc nước tưới rau



múc hai gàu nước chưa đầy
tự nhiên trăng sáng mái tây dội vào
quay nhìn lại mấy hàng rau
ô hay ngọn lá ướt màu hư linh

Ta về núi ở

ta về núi ở đi em
vui bên cây cỏ cùng chim chóc và
cõi thiêng u lạnh trăng tà
soi hồn thiên cổ hình hoa mịt mờ

ta về núi ở như thơ
ngày kia anh đốt dăm tờ chiêm bao
thả mây trắng những phương nào
để nay đứng vẫy tay chào vu vơ

ta về núi ở như mơ
bồng nhau quạnh quẽ ngu ngơ qua đời...

Đốt cỏ trên đồi



bỏ thêm cọng cỏ khô này
hơ cho đỡ lạnh bàn tay sương mờ
ngồi bên ngọn lửa hoang sơ
hốt nhiên tôi sợ hư vô cháy bùng

Đêm trăng nằm nghe sung rụng ngoài sân



chợt quên xuôi ngược là gì
nửa đêm mùa dậy, xuân đi lên đồi
cỏ sương biêng biếc bên người
ầm vang trái rụng xuống đời ta xưa
trăng tràn ngập đỏ cơn mơ
tạt qua khe cửa như mưa xô hồng
ta nằm nghìn nhánh chia sông
trôi mù mịt cõi hư không mất rồi...

Huy Tưởng

No comments:

Post a Comment