Trần Thế Phong
Sinh tại Quán Rường - Tam Kỳ - Quảng Nam
Cựu học sinh Trần Cao Vân, Tam Kỳ niên khóa 1958-1965
Sĩ quan Quân Lực VNCH - Binh chủng Truyền Tin
Định cư tại thành phố Renton, T.B. Washington, USA, từ năm 1995, theo diện HO.
......
Được tin anh Trần Thế Phong sắp cho in tập thơ: "em ngó giùm ta, những buổi chiều...". Tập thơ sẽ được phát hành trong một ngày gần...
Xin chúc mừng anh Trần Thế Phong cho ra mắt tập thơ đầu tay, đánh dấu trên 40 năm làm thơ của anh.
BVN xin giới thiệu những bài thơ hay trong tập thơ trên, mong quý độc giả đón nhận.
Bạn Văn Nghệ
CHIỀU ĐI QUA
ĐƯỜNG JACKSON (Seattle)
Ta lang thang giữa phố đông
Như rong rêu dạt theo dòng phù sinh
Ta dong ruổi cái điêu linh
Che tay ngang mặt gọi tình hắt hiu
NGỒI QUÁN
CAFÉ BƯU ĐIỆN (Seattle)
(vơí cố thi sĩ Phan Lạc Giang Đông
và hoa sĩ Nguyễn Đại Giang, 1997)
hình minh họa
Mưa rơi mấy đơt mưa dầm
Lòng ta hiu hắt mầy lần mưa qua
Xuân về đời đã chia xa
Bạn ơi! đừng hỏi quê nhà ta đau
MƯA KHUYA
Mưa hoài mưa hủy khuya nay
Em xa xôi đứng trên lầu thương Xuân
Ngàn đêm trong cuộc vơi đầy
Phương người nhỏ lệ giọt đau tim mình
BỖNG NHIÊN
Bỗng nhiên ta nhớ Pleiku
Chiều rơi Diệp Kính, đêm mưa Phượng Hoàng
Bỗng nhiên ta nhớ tiếng đàn
Tay ai mười ngón lướt ngang cung trầm…
ĐI QUA CẦU
CHÍN MƯƠI
(Seattle)
Đi qua cầu chín mươi
Tự nhiên nhớ quê nhà
Chiếc cầu tre lắc lẻo
Bắc qua làng quê ta
Đi qua cầu chín mươi
Tự nhiên nhớ quê nhà
Nhớ cha thăm đồng ruộng
Bước qua cầu đong đưa
Đi qua cầu chín mươi
Nhớ thật nhiều quê nhà
Mẹ thường ngày quảy gánh
Cầu đưa mẹ bán mua
Đi qua cầu chín mươi
Thương quê nhà hết sức
Chiếc cầu tre ọp ẹp
Ngày ngày đội nắng mưa
NGƯỜI TÌNH
DỄ THƯƠNG
hình minh họa
Tình thất thường cơn gió
Thổi qua đời rong chơi
Ta một thời lang bạt
Em một thời hoa khôi
Thời gian vàng chiếc lá
Rụng xuống dòng tóc xanh
Em nấp sau kỷ niệm
Ta mãi tìm loanh quanh
Bao năm tình vô tội
Cứ lỡ bồi bến tim
Bao năm mình nông nổi
Chơi đi trốn đi tìm
Tìm em miền đất hứa
Ta con tàu không ga
Bánh lăn hoài vô vọng
Những vòng đời chia xa
Bây giờ là tháng mấy
Tháng mười hay tháng giêng
Mưa quên đường trở lại
Rơi suốt đời lâm râm
Em xa nhòa áo trắng
Trời thở dài khói sương
Tình xa lòng trĩu nặng
Đời bỗng vắng lạ thường
Có lẽ nào may rủi
Giữa cuộc đời mông mênh
Tạ ơn em lần cuối
Hỡi người tình dễ thương…
GIẤU LÒNG
hình minh họa
Làm sao em giấu được lòng mình
Khi yêu anh, nói những lời úp mở
Bàn tay nhỏ không biết làm sao níu
Những bông hoa đang mở cánh dưới sương
Khi yêu anh, nói những lời úp mở
Bàn tay nhỏ không biết làm sao níu
Những bông hoa đang mở cánh dưới sương
Ôi ngày dài và nắng rớt bên đường
Ánh mắt anh chưa bao giờ dừng lại
Cứ như gió bay đi, bay đi mãi
Anh cúi đầu thương gió đến nôn nao ...
Em không giấu nổi tình yêu đâu
Là mắt nhìn là những ngày chờ đợi
Là không em, là những ngày chưa tới
Là lãng quên để nhớ đến chơi vơi ...
Khi tình yêu không thể nói bằng lời
Thì mắt em, tình yêu không giấu nổi.
Trần Thế Phong
(cựu hs Trần Cao Vân, nk 58-65)
No comments:
Post a Comment