Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Trường Trần Cao Vân Hành Khúc

Wednesday, October 31, 2012

Thơ Trần Thế Phong

 

MÙA THU


Mùa thu không lẽ em đã quên
Vầng trăng khuya chênh chết bên thềm
Anh vẫn mang theo chân trời góc biển
Mái tóc mềm xõa xuống đôi vai

Không l em đã quên, đêm mùa thu
Sương ướt tóc và mắt em đẩm nước
Đêm xa khuất, anh về trong ký ức
Đường mưa giăng, hò hẹn đã bao lần

Đêm thiêng, em đã quên mùa thu
Ai khóc nghẹn ngào trong đêm tối
Ai đốt cháy mùa thu hư ảo
Mùa hoa cúc dại vàng đến nao lòng

Cuộc đời anh đi qua những mùa thu
Đì qua sắc tương tư mùa hương cũ
Bông cúc dại về đâu ai gìn giữ
Nụ yêu nào chưa kịp gởi trời xanh

Mùa thu thuyền trăng về bến cũ
Ai khiến mưa giăng giăng lối sao mờ
Có chú dế mèn ngẫn ngơ tội nghiệp
Sướt mướt sau vườn ngóng đợi mùa thu
 
(Nhạc sĩ Vĩnh Điện đã phổ thành ca khúc
                 "Không L Em Đã Quên")

 Xin bấm vào đây:

http://www.youtube.com/watch?v=OKJIyT5RP4g





CHIM SÁO
BAY QUA VƯỜN NGƯỜI?


Có phải, 
Em hẹn với người ta
Thôi thì chim sáo bay qua vườn người
Tháng giêng ướt áo em rồi
Ướt đầm cả nửa nụ cười tôi hong…

Biết là trời đã tàn đông
Tôi về bẽ ngọn cải ngồng làm dưa
Rưng rưng hoa cải cui mùa
Nhói vàng một thưở xa xưa,
một lần…

Chiều nay tôi đứng tầng ngần
Vại dưa
ép
mấy mươi lần
không chua!!!




Màu  Cỏ Xanh
       

 Anh đặt trái tim mình lên cỏ
Cỏ ngời xanh như thể chưa từng
Ôi sắc cỏ lung linh màu mắt
Cho anh tìm về nhịp thở tháng giêng

Chẳng còn gì khi lối nhỏ rưng rưng
Màu cỏ úa tàn theo cơn nắng dại
Là tình yêu là tình yêu đi mãi
Anh biết làm gì khi gặp nỗi cô đơn

Bờ cỏ xanh cho năm tháng dỗi hờn
Của riêng anh suốt một đời mộng mị
Ôi tháng giêng hát lên lời gì nhỉ
Mà thời gian như thể quay về

Anh gặp lại mình khi tiếng thở đam mê
Cuả loài cỏ ngủ vùi trong ký ức
Là tình anh xoá đi màu hư thực
Đến bên em chẳng chút ngại ngần

Anh vẫn muốn ru lòng theo tiếng cỏ
Nghe nhịp tim mình nhắc lại tháng, năm
Và lời yêu vẫn xanh màu lá cỏ
Khi mắt anh nhìn không vướng nỗi u trầm.



Trần Thế Phong

No comments:

Post a Comment