Em xưa như Ánh Nguyệt tà
Băng Giang như nước Hằng Hà mùa thu
Câu hò xứ Quảng lời ru
Cuối đêm trăng tỏa Phù Dung héo tàn
Thơ ai hay, của Băng Giang
Hồn ai thơ thẩn ôm đàn tri âm
Bạn vàng thơ phú tình thâm
Mấy mươi năm trước ca cầm chửa quen
Nửa đời trôi nổi đôi phen
Làm thơ như hẹn tiền duyên kiếp nào?
Sông ơi Trăng với ngàn Sao
Từng đêm ôm ấp Sông vào cõi thơ
Nên chi Sông hãy ráng chờ
Vần thơ Kỷ Nữ, bơ vơ đêm trường
Nghe qua đừng có vấn vương
Mà Trăng sớm lặng, gãy đường thơ
duyên...
Đôi ta cách trở hai miền
Chữ tình là bạn, chữ duyên đừng bàn
Trăm năm thắm nghĩa bạn vàng
Ngàn năm nét bút còn vang tiếng cười
Dẫu rằng mỗi đứa một nơi
Câu thơ nối lại tuổi đời thư sinh
Nhìn qua ngó lại thơ mình
Vui buồn khắc khoải cũng tình với hoa
Sang sông (băng giang) ôm bóng chiều
tà
Trăng treo bóng Nguyệt tuy xa mà gần
Ánh Nguyệt
Thoạt nhìn Mỹ Tuyết tưởng nàng hoa
Lãng mạng chút tình với mưa sa
Xôi lĩn (xin lỗi) sư huynh lời bái tạ
Mai về viết lại bản tình ca
Bạch Tuyết hiền thê Nguyễn Băng Giang
Thoảng nghe Mỹ Tuyết lại tưởng nàng
Phân vân chưa kịp xa tầm mắt
Lại biết tên anh bỗng ngỡ ngàn
Nữa quen, nữa lạ nữa vui buồn
Chút nghĩa ân tình dạ sắc-son
Dòng thơ tri ngộ tình tri kỷ
Nghĩa bạn muôn năm dẫu đá mòn
Nguyễn Liên
Rất mừng được biết Băng Giang
Lời qua đáp lại từ nàng thơ xưa
Tình quê kể mấy cho vừa!
Tốn nhiều giấy bút vẫn chưa hết lời
Bạn bè lưu lạc muôn nơi
Tìm hoài kiếm mãi cuối đời vẫn chưa
Hôm nay mình hãy cùng thưa
Mời Thầy-Cô-Bạn năm xưa cùng về
Hai ngày Đại Hội hả hê
Bao nhiêu kỷ niệm tình quê dạt dào.
Nguyễn Văn Mỹ
LN bút hiệu :Băng Giang
Tái ngộ Mỹ Tuyết bạn vàng trường xưa
Nỗi vui nói mấy cho vừa
Nhớ từng kỷ niệm sớm trưa học hành
Thời giờ một thoáng qua nhanh
Cánh chim lang bạt quên cành hoa mơ
Đêm buồn mượn nốt vần thơ
Thăm người bạn cũ bây giờ nơi đâu
Tuổi thơ mưa nắng dãi-dầu
Sớm chiều trường lớp thi nhau học hành
Thương về những mái đầu xanh
Hoa thơm cũng chỉ một lần phấn hương
Đời người bóng nguyệt ,khói sương
Trường xưa bạn cũ, mình thương nhau
cùng
Nguyễn Liên
Răng mà thơ thẩn rứa nơ!
Vầng Trăng huyền diệu câu thơ nỗi lòng
Chắc là LN ước mong
Đến ngày Hội Ngộ thỏa lòng nhớ thương
Người đi mang cả quê hương
Mần răng quên được mái trường thân
yêu!
Cho dù tuổi tác bao nhiêu
Mà lòng vẫn trẻ như diều trên mây
Nguyễn Văn Mỹ
BĂNG GIANG gặp lại EM XƯA
Tưởng chừng mì gói, xin thưa: chả biều
Trăm năm Kiều vẫn là Kiều
Câu thơ vang vọng những chiều mộng mơ
Hai tâm hồn, một ý thơ
Trường xưa bạn cũ bây giờ đôi nơi
Đường về Quảng-tín xa xôi
Hương xưa trường cũ nỗi trôi mộng vàng
Câu thơ lỡ vận ngỡ ngàng
EM XƯA bóng NGUYỆT ÁNH vàng hoa mơ
Hồn ai lạc giữa vần thơ
Gió hiu hiu lạnh, ngẩn ngơ bóng chiều
Nguyễn Liên
No comments:
Post a Comment