Bên hiên nắng mới xuân phơi phới
Ai gọi tên em , bỗng giật mình
Cánh Nhạn bay về trời xanh biếc
Gởi mùa hương sắc nắng thủy tinh
Anh nhớ mắt em- ôi mắt em
Chiều nghiêng bóng xế, đứng bên thềm
Chờ trăng hò hẹn hay anh đó?
Mà ngợp hồn anh mộng vỡ đêm
Anh ngất ngây tình đôi mắt nai
Anh xây tình ái vọng lâu đài
Bên hồ sương lạnh đôi ta ngắm
Những vì sao khuya , bóng ngã dài
Hay mắt em là hồ thu, thẳm
Gợn sóng lòng anh chết lặng lờ
Chừng như em mới đôi mươi tuổi
Ngây ngất hồn anh muôn ý thơ
Anh lạc lối về ,trong mắt em !
Đâu còn nắng ấm ở bên thềm
Em đi xa cách ngàn thương nhớ
Ta khóc tìm đâu ? Em hỡi em !
26/3/2014
Ánh Nguyệt
Đôi Mắt Em
Nắng xuân rơi rớt bên hiên cửa
Thầm gọi tên em ức vạn lần
Bóng nhạn chiều qua hương gió nhẹ
Giữa làn mây thắm nét xuân xanh
Mắt em có gì ? sao mà nhớ
Có phải trào dâng sóng hẹn hò
Ác mộng dập vùi trăng sao vỡ
Choáng ngợp hồn anh hóa dại khờ
Tận đáy mắt em huyền mộng ảo
Long lanh đài-các sóng khuynh thành
Ru tròn giấc điệp trùng dương ngủ
Lung linh giọt nắng ngọn tầm xuân
Mắt em một khoảnh trời thơ mộng
Đưa nhẹ bao hồn trai đắm say
Kịp biết em tròn hai mươi tuổi
Xuân về cánh bướm lẻ loi bay
Có phải mắt em là khe núi
Để con bướm lạc giữa bao ngày
Một cánh hoa mơ mùa xuân mới
Em hay chăng hồn anh nhói đau ?
Nguyễn Liên
No comments:
Post a Comment