Nhận Diện Ánh Nguyệt
Trăng (Nguyệt)
muôn thuở trăng chẳng già
Núi ngàn năm tuổi
vẫn là núi non
Ánh Nguyệt ! trái
đất vẫn tròn
Trường xưa bạn cũ:
mình còn gặp nhau
Thuyền đời bỏ bến
qua mau
Ta đành bỏ lại những
ngày thư sinh
Buồn ai lá phải
lìa cành
Bến mê lỡ bước, đường
trần bơ vơ
Về trường gặp lại
vần thơ ( trường xưa bạn cũ)
Thương mình nhớ bạn,
tuổi thơ đâu còn
Quê hương một thuở
điêu tàn
Ta cùng cúi nhận
khăn tang tủi hờn
Ánh dương lỡ vận lạc
đường
Màng đêm phủ kín
quê hương hận sầu
Xin chấp tay cùng
nguyện cầu
Cho nhau trở lại
tuổi đời mộng mơ
Để cùng chép nốt vần
thơ
TRƯỜNG XƯA BẠN CŨ,
bến bờ thư sinh
Nguyễn Liên
Hồi Âm cho Liên
Nguyệt nghìn năm
chỉ trăng tà
Núi thiên niên kỷ
vẫn là đứng trông
Niên ơi ! Trái đất
quay vòng
Mái trường bạn cũ
để lòng nhớ mong
Con đò xưa _Bến
long đong
Trôi theo ghềnh
thác giữa giòng phù sinh
Mai nầy đừng có
làm thinh
Gặp nhau giữa chốn
phồn vinh Hoa Kỳ
Nhớ thời khói lửa
chia ly
Quê hương nghiêng
ngữa người đi xa người
Duyên kỳ ngộ , đời
còn tươi
Năm sau xin gặp giữa
trời Cali
Trường xưa bạn cũ
yêu vì
Nhạn về núi biếc
còn gì vui hơn
Ánh Nguyệt
No comments:
Post a Comment